Chiều Xa

Bước qua con dốc sa mù
Thấy đời lãng đãng tựa phù vân trôi
Chuông chiều văng vẳng buông rơi
Xa như tiếng quốc bên trời kêu sương
Sáo chiều ai thổi nỉ non
Buồn như tiếng nấc quê hương vọng về
Sương mù phủ trắng sơn khê
Cố hương thăm thẳm, lối về xa xôi
Tà dương héo hắt trên đồi
Mưa chiều từng giọt khóc đời ly hương!

Bạch-Loan